Тɪɴ 𝖵𝖴ɪ 𝖵ỪА ᙭Оɴ𝖦 SÁNG 10/4 : Đúng ngày Ѕιɴʜ Nhật ᴄố ɴЅ Рһɪ ɴһᴜпɡ тạɪ 𝖵ɪệт ɴɑᴍ, 𝖶ᴇпԀʏ ɴһậп Ðượᴄ Ðồ Сủɑ Mẹ тừ С.һủ Т.ịᴄһ ɴướᴄ ɴɡᴜʏễп ᙭ᴜâп Рһúᴄ- MỪɴ𝖦 M𝖴Ốɴ KʜÓС
Hôm nay coi phone của mẹ để nhìn hình ảnh của mẹ rồi con thấy video này chắc là mẹ làm tặng con rồi nhỉ! Con rất thích và rất cảm động con cảm ơn mẹ và yêu mẹ nhiều con sẽ cất tất cả và giữ riêng cho mình về mẹ về tình yêu của chúng ta, về những hồi ức tốt đẹp nhất. Con sẽ kể cho các em nghe thêm những điều
về mẹ nhưng khi đổi con có đủ dũng khí đã, cũng là khi các em của con khôn lớn khi đó chúng sẽ biết chúng đã từng có một người mẹ vĩ đại như thế nào. Ngủ ngon mẹ nhé tuổi 50 mẹ có gia đình có tình yêu và sự nghiệp vĩ đại mà ai cũng thấy, dù trong mọi thứ đang dang dở nhưng nó vẫn là điều tuyệt vời an ủi con đúng không mẹ nhỉ!
Mẹ ơi đêm đã khuya rồi, ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao, nỗi niềm con gửi trời cao lệ quay khóe mắt vẫn vào bóng đêm hiu hiu gió lạnh bên thềm con nhớ hơi ấm vòng tay mẹ hiền, mẹ là biển cả bao la khi xa rồi mẹ lòng liền xót xa, mẹ là tiếng hát lời ca ru con giấc ngủ ngọt ngào đêm khuya,
mẹ là nỗi nhớ triền miên lòng cân nặng trĩu cành thêm vỡ òa, cuộc đời bao nỗi xót xa phủ lên mái tóc mẹ hiền của con, còn mẹ nâng niu mái tóc, mất mẻ bàn tay ai phút chải, mẹ ơi biển cạn non mòn trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi, dù đời ngang trái thị phi đời con sao mãi long đong giữa đường, mẹ ơi nỗi nhớ vấn vương lòng con có mẹ chuyện gì cũng qua.
Dòng chữ tên của mẹ và di ảnh cứ như sẵn sàng thức tỉnh con bất cứ lúc nào để con phải chấp nhận sự thật nhưng con không chấp nhận ra mẹ con không tin đâu mẹ ơi, hai mươi mấy năm cùng mẹ kỷ niệm kể không hết đâu đâu con cũng thấy mẹ, đâu đâu cũng là kỷ niệm với mẹ.
Con muốn trốn nhưng lại không biết trốn như thế nào, mẹ dạy con tất cả mọi điều nhưng đâu có dạy con học cách sống không có mẹ, mẹ ơi liệu rằng xuống ấy uống canh mạnh bà rồi liệu mẹ có quên tất cả về con hay không? Nỗi đau nào mẹ cũng cùng con chia sẻ, sao nỗi đau này mà để con ôm trọn một mình,
mẹ để con sống tiếp cuộc đời của mẹ vì yêu mẹ chứ con đành đồng ý, các em ở Việt Nam vẫn ngoan lắm nó cứ luôn miệng nhắc tên mẹ Nhung, con lại nói em làm mẹ đang ngủ chúng nó nghe người lớn nói chuyện nó lại hỏi con cách hồn nhiên: Mẹ bay lên trời rồi hả chị? Con lại khóc bây giờ chúng nó quý con suốt ngày đòi gọi cho chị Wendy thôi,
không thấy mẹ chắc con là chỗ dựa lớn nhất đối với các em rồi mẹ nhỉ! Con hứa là sẽ thay mẹ hoàn thành tiếp con đường dang dở của mẹ lo cho các em sống vì các em cả chú Quỳnh có Việt Hương nữa, hết nước mắt vì mẹ rồi dì Trizzie cứ ngồi kể về mẹ làm con đau không chịu.
Chị giới thiệu thêm các anh chị lớn tuổi cho con các anh chị cứ thay mẹ nhận các em làm con nuôi nhưng mà con không cho ai làm cả, để mình con sẽ bước tiếp trên con đường ấy vì con không đặt lòng tin vào ai khác ngoài con để thực hiện nhiệm vụ cao cả thay mẹ.
ngày đó chắc con lại tự tổ chức mà không có mẹ, năm nay mẹ còn quên chưa tổ chức sinh nhật cho con mà năm sau con sẽ không ôm mẹ nữa, sẽ không hát cho mẹ nghe nữa đâu, vì mẹ chất hứa mẹ rất hứa với con rồi đấy.
Hoàng hôn không nắng lá rơi thềm, hoa trắng tiễn đưa người viễn xứ lòng con nức nở hạt lệ dư, thu chết rồi hết rồi mẹ ơi hồn thu theo gió hút sâu đồi, nhà xưa hoang vắng mây giăng lối hiên phòng lạc lõng nỗi niềm con. Thưa quý vị thật sự là Wendy đã cố gắng cùng mình và mạnh mẽ
trong suốt thời gian qua vì Wendy không muốn mẹ không vui khi nhìn thấy mình khóc, lúc nào Phi Nhung cũng muốn quên đi vui vẻ nữa nụ cười và con gái thì phải mạnh mẽ như mẹ nhưng mệt rồi hôm nay cứ vẻ khóc cho đã quên đi nhé! Khóc cho nhẹ nỗi lòng mình cho vơi đi nỗi buồn rồi ngày mai trời lại sáng, tiếp tục mạnh mẽ bước đi thay trên con đường của mẹ còn dang dở.